Ngụy Thành cố nén lửa giận cúi đầu tránh để lộ cảm xúc làm chậm trễ việc của Lâm Thanh Âm, hai tay Lâm Thanh Âm cắm ở trong túi giống như là đi dạo đánh giá hàng hóa trong cửa hàng, gặp được đồ vật cảm thấy hứng thú còn cầm lên quan sát.
Ông lão liếc mắt nhìn Lâm Thanh Âm một cái rồi chuyển tầm mắt trở về, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía Trương Thất Đấu, mang vẻ đề phòng. Trương Thất Đấu cũng không hé răng, cố ý đi về hướng ngược lại với Lâm Thanh Âm, hòng hấp dẫn lực chú ý của chủ tiệm.
Vị trí trống còn lại của cửa tiệm không quá mười mấy mét vuông, rất nhanh Lâm Thanh Âm đã chuyển hướng đi tới trước quầy hàng khoảng cách một cánh tay, nói: “Tôi muốn mua cái quạt trong lòng ngực lão.”
Lão già dùng ánh mắt bất thiện liếc Lâm Thanh Âm một cái, nói: “Đó là đồ bản thân lão đang dùng, không bán!”
Lâm Thanh Âm cười khẽ một tiếng, nói: “Tôi thấy cây quạt này của lão không giống đồ tốt lành gì, hay lão bán cho tôi đi, tôi sẽ thay lão đốt trụi nó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây