Lỡ như có chuyện gì đáng xấu hổ bị Lâm Thanh Âm bói ra, vậy không phải bà ta đang hại chính con mình sao?
Bà cụ Vương dùng tay áo lau nước mắt rồi lập tức nở nụ cười rạng rỡ: “Đùa thôi, con trai bà rất là hiếu thảo, không phải hai ngày trước mới vừa chuyển cho bà năm nghìn tệ hay sao, mấy ngày nữa còn đang tính đón bà lên thành phố Tuyền ăn tết đây.”
“Không phải chỉ có hai trăm tệ thôi sao?” Lâm Thanh Âm lạnh lùng hỏi: “Sao giờ lại có năm nghìn?”
“Ý của bà là trong túi có hai trăm tệ, nhưng mà trong thẻ ngân hàng có tiền, trong nhà cũng có.” Bà cụ Vương cười ngượng xoa xoa tay: “Vậy bà về nhà lấy tiền đây....”
Lâm Thanh Âm sờ sờ mai rùa trong túi, thuận miệng hỏi một câu: “Bà muốn xem cho ai?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây