Cha Lưu uống ngụm trà rồi khẽ thở dài: “Bởi vì chuyện đó mà tôi với Trương Đức Khải mới biết nhau, sau này tôi dành dụm đủ tiền vốn nên đi ra ngoài làm ăn, khi tìm được đường làm ăn tôi cũng kéo nhà họ Trương lên. Thật ra tôi hiểu rất rõ phẩm cách của Trương Đức Khải, ông ta có mưu mô có tham vọng, làm mọi cách để đạt được mục đích, đừng thấy ngoài mặt ông ta mặt người dạ quỷ nhưng mấy năm nay người bị ông ta lừa không hề ít.”
“Có lẽ cho đến nay chuyện làm ăn của tôi đều mạnh hơn Trương Đức Khải, ông ta có chỗ cần dựa vào tôi nên mấy năm qua vẫn còn nhân nghĩa với tôi. Tôi còn tưởng đâu trong lòng ông ta sẽ xem tôi như người trong gia đình, không ngờ rằng với một chiêu lớn mà đã trực tiếp lừa con trai tôi.”
Nhắc đến chuyện này, cha Lưu vẫn căm giận không nguôi như cũ: “Kể cả ông ta có cướp chuyện làm ăn, chiếm đoạt công ty tôi thì tôi cũng không tức giận như vậy, nhưng đây là con trai duy nhất của tôi, tại sao Trương Đức Khải lại có thể trơ trẽn như vậy.”
Mặt Lưu Vũ Thần hơi đỏ lên: “Cha, là tại con quá ngu.”
Cha Lưu trừng mắt nhìn Lưu Vũ Thần: “Là con đủ ngu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây