Khó khăn dọn hết sách với mấy thùng quả hạch vào cốp xe việt dã một lần nữa, nhân cơ hội này Vương béo đưa cho Lâm Thanh Âm xem qua mấy sản phẩm điện tử khách hàng khác tặng: “Có mấy khách quen tặng mấy món mê muội mất hết ý chí, ngài thấy nên xử lý như nào?”
“Mê muội mất hết ý chí hả?” Lâm Thanh Âm nhìn từng gói hàng được đóng gói xinh đẹp mà hai mắt sáng lên: “Dọn hết lên xe đi, về tôi sẽ nghiên cứu xem mấy thứ này sao lại làm người ta mê muội mất hết ý chí.”
Chân Vương béo mềm nhũn, đỡ người suýt ngã lăn ra đất: “Thầy bói nhỏ, sang năm ngài đã phải thi đại học rồi, sách bài tập mới là bến cảng ấm áp của ngài.”
Lâm Thanh Âm nhìn Vương béo cười ha ha: “Lúc anh học cấp ba có làm nhiều sách bài tập vậy không?”
Trước mặt thầy bói nhỏ, Vương béo không dám nói dối, thành thật mà lắc đầu: “Không có, tôi mê muội mất hết ý chí.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây