Nhớ đến thời gian Lâm Thanh Âm tính ra, trái tim Vương Á Mai đập nhanh hai nhịp, bà cúi đầu lấy muỗng khuấy cà phê, không cho Trần Thái Dân thấy biểu cảm của mình: “Họp về nội dung gì vậy? Yêu cầu chuẩn bị tài liệu phát biểu không?”
“Không cần đâu ạ.” Trần Thái Dân cười tươi: “Chỉ cần ngồi nghe là được. Tôi có hỏi qua trưởng phòng Lý, chắc là chủ tịch muốn chia sẻ một chút những khảo sát tâm đắc của ông trong chuyến công tác đến Đức vào tuần trước.”
Vương Á Mai bưng cốc lên nhấp một ngụm cà phê đen, trong lòng không khỏi chua xót: “Tôi biết rồi, lát nữa tôi phải đi qua văn phòng tổng giám đốc một lát, cậu với Lý Khiết đến thẳng phòng họp là được.”
Năm phút trước cuộc họp, Vương Á Mai cầm sổ và bút vào phòng họp, dường như bà không cần đi tìm đã thấy Trần Thái Dân đứng ngay cạnh cửa.
Khóe miệng bà khẽ nhếch lên, đi vòng qua Trần Thái Dân ngồi ở vị trí hàng trước, nhưng vị trí kia vừa nghiêng đầu là có thể thấy Trần Thái Dân ngồi ở cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây