Cái nhìn thoáng qua ban nãy của Lâm Thanh Âm cũng đã nhìn rõ tướng mạo và vận khí của Quách Trung Mông, nói thẳng: “Sự nghiệp của bác thành công, vợ chồng hòa thuận, chỉ có cung con nối dõi là màu xanh lá không có tia sáng, hẳn là con trai bác đang bị thương nặng, lần này bác đến đây cũng là vì con trai.”
Quách Trung Mông hơi sửng sốt, đột nhiên bật dậy trợn mắt: “Cháu thật sự có thể bói ra sao?”
Lâm Thanh Âm còn chưa kịp nói, các bác trai bác gái đang hóng hớt không nhịn được mà chen vào: “Tất nhiên rồi, nếu không ven đường có nhiều quầy xem bói như vậy tại sao chúng tôi chỉ chạy theo thầy bói nhỏ, đương nhiên là vì con bé linh nghiệm! Tôi nói cho chú em biết không có chuyện gì mà thầy bói nhỏ tính không ra.”
Quách Trung Mông gật đầu liên tục, hai mắt nhìn Lâm Thanh Âm tỏa ra ánh sáng: “Thưa thầy, đúng là hôm nay tôi vì con trai mà đến.”
Lâm Thanh Âm đặt chén trà xuống, đưa qua một mảnh giấy và bút: “Viết sinh thần bát tự của con trai bác vào đây đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây