Cô nghiêng đầu cười với Dương Đại Soái: “Tớ không dám nói với mẹ.”
Bây giờ Dương Đại Soái mới hiểu tại sao Lý Tư Vũ nói muốn trở về tìm mình, nhà ai ném vật quý vậy đi mà không đi tìm chứ, không phải vấn đề là có đắt tiền hay không, mấu chốt là được truyền từ bao đời sẽ có loại tình cảm và ký thác vào đấy.
“Cậu đừng có gấp, tớ nhất định sẽ tìm lại được cho cậu.” Dương Đại Soái có chút luống cuống tay chân nói: “Có điều tớ phải đi tìm đã, mấy năm nay nhà tớ cũng dọn nhà rất nhiều lần, bây giờ tớ cũng không biết cái hộp đó nằm đâu nữa.”
“Không sao cả.” Lý Tư Vũ cười nhàn nhạt: “Nếu tìm không ra thì cậu cưới tớ là được, dù sao cậu cũng cầm tín vật đính ước của tớ.”
Dương Đại Soái thấy nhức nhức cái đầu: “Tớ có bạn gái rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây