Hiệu trưởng Vương chỉ giới thiệu sơ qua môi trường ký túc xá rồi rời đi, Trương Kiều vẫn còn tươi cười hớn hở vuốt tóc của mình: “Đúng là tiền nào của nấy, hai mẹ con xem tóc của hiệu trưởng Vương dài quá chậm, vẫn là bùa mọc tóc của cha là tuyệt nhất.”
Đinh Hồng không muốn nói chuyện với Trương Kiều nữa, rõ ràng ông là một người đối nhân xử thế linh hoạt trong việc kinh doanh, giờ đây chỉ vì tóc dài ra mà đã quên mình họ gì luôn rồi, liên tục khoe khoang trước mặt hiệu trưởng.
Cũng may hiệu trưởng Vương khá tốt bụng nên mới không so đo với ông, nếu đổi lại là người khác thì đã sớm ôm thù rồi.
Hiệu trưởng Vương “không ôm thù” đi ra khỏi ký túc xá, càng nghĩ lại càng thấy bực bội, ông lấy điện thoại ra chặn hết Wechat, số điện thoại của Trương Kiều!
Hừ, ai bảo dám khoe tóc với tôi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây