Trương Kiều có chút bất ngờ nhướng nhướng chân mày: “Ý con nói con bé ấy đoán ra được con sẽ bắt xe lạ sao? Chuyện này khá là không khả thi.”
“Lúc đầu con nghĩ chỉ là thuận miệng nhắc thôi, nhưng sau khi cậu ấy cứu con thì con mới cảm thấy cậu ấy đã bói ra được từ trước. Cha biết sao hiệu trưởng trường con gọi cậu ấy là thầy bói nhỏ không? Con nghe cái chú Vương tròn tròn kia nói, dù là xem bói hay bày phong thủy thì Lâm Thanh Âm đều vô cùng lợi hại.”
Trương Tư Miểu cầm cốc sữa bò nóng hổi, vẻ mặt rối rắm: “Chắc cha không tin đâu nhưng thật ra mấy cục đá trên đất đó không phải do cậu ấy ném bừa đâu, đó là trận pháp mà Lâm Thanh Âm bày ra.”
“Trận pháp sao?” Trương Kiều không nhịn được cười, xoa xoa đầu Trương Tư Miểu kêu cô đi ngủ thì nghe Trương Tư Miểu nghiêm túc nói: “Là thật đó cha, sau khi cậu ấy ném mấy cục đá đó thì tên tài xế giống như bị điên lôi gậy bóng chày và dao bầu ra chém xe của hắn, chiếc xe suýt nữa thì bị đập nát. Sau đó cái chú Vương kia lại nói gã tài xế xe có khi sẽ chỉ phải ngồi tù mấy ngày, Lâm Thanh Âm nói vậy thì cứ giao cho Thiên Đạo phán xét đi, rồi cậu ấy lại ném ra thêm mấy cục đá xong kéo con lui về sau nói sấm sét sắp đến…”
Trương Kiều đờ mặt ra nhìn Trương Tư Miểu: “Sau đó tên tài xế xe kia bị sét đánh sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây