“Vâng, cha nuôi tôi là nhà phát triển bất động sản, sau khi cha về hưu tôi đảm nhiệm phụ trách việc kinh doanh của công ty.”
Trương Dịch nhớ đến cha nuôi, trong mắt hắn tràn ngập dịu dàng: “Lần này tôi đến nhận người thân, cha nuôi tôi cũng rất ủng hộ, năm đó sau khi tôi bị bọn buôn người bắt đi thì ngã bệnh, bọn buôn người cũng đã đưa tôi qua tay nhiều người rồi đi khá nhiều chỗ, cuối cùng thấy tôi bệnh gần như sắp chết rồi thì ném tôi đi, chính lúc đó tôi gặp được cha nuôi.”
Lâm Thanh Âm mỉm cười: “Anh là người rất may mắn, trừ lúc gặp lận đận khi còn nhỏ thì cả đời đều rất suôn sẻ.”
Trương Dịch nghe xong câu này liền vui mừng cảm tạ, đừng thấy Lâm Thanh Âm tuổi còn nhỏ, nhưng Trương Dịch thật sự sùng bái Lâm Thanh Âm từ tận đáy lòng, cái gì cũng không cần hỏi mà đã có thể tính ra chuyện của người khác một cách rõ ràng rành mạch, người như vậy hỏi xem có nên phục hay không chứ!
“Công ty của chúng tôi cũng có chút tiếng tăm ở miền nam Hong Kong, mà mấy năm nay vốn là không có tính mở rộng thị trường, nhưng từ sau khi tôi về nhận mặt người thân thì có phát triển một dự án khu dân cư ở thành phố Tề.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây