Nhận thấy ánh mắt Cát Đông Húc có chút thất thần, Ngô Di Lỵ vội vàng điều chỉnh lại tư thế ngồi, hắng giọng rồi nói: “Không cần món tôm bự dầu muộn nữa, gọi thêm một đĩa nấm hương và bông cải xanh xào chay đi.”
“Được, hai người chúng ta ăn như vậy là đủ rồi.” Cát Đông Húc gật đầu.
“Uống gì?” Ngô Di Lỵ hỏi.
“Món ăn ngon như vậy, có thể uống chút rượu không?” Cát Đông Húc thử hỏi.
Gặp lại Ngô Di Lỵ khiến Cát Đông Húc cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cảm giác quan tâm tự nhiên của nàng khiến hắn thật sự cảm động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây