Vương Cường bị hắn nhìn đến không còn cách nào, lại cười khổ: “Từ những lần tiếp xúc với hắn, ta thấy người này rất dễ nói chuyện, không phải là kẻ cao ngạo. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi không nên đắc tội với hắn.
Nói thật, khi ta hỏi phục vụ viên trong phòng khách, con trai ngươi đã quá kiêu ngạo. Hắn đã sai trước, lại còn dẫn người tới đạp cửa, yêu cầu bạn của Cát tiên sinh phải xin lỗi và thậm chí muốn mang đi nữ nhân bên cạnh hắn.
Ngươi nghĩ xem, ngay cả người bình thường cũng khó chịu được thái độ này, chứ đừng nói đến một nhân vật như Cát tiên sinh. Với thực lực mà hắn vừa thể hiện, nếu không phải là người có nguyên tắc, chỉ cần chơi đùa chút thủ đoạn, con trai ngươi đã sớm nằm liệt giường mà không ai biết nguyên nhân.”
“Vương Cường nói không sai, với thực lực mà Cát Đông Húc vừa biểu hiện, nếu hắn muốn lén lút trả thù, rất khó để ai đó có thể tra ra nguyên nhân.” Tôn Vân Dương gật đầu đồng ý.
Đến giờ, sau khi biết được toàn bộ câu chuyện, trong lòng hắn ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm vì Cát Đông Húc khá dễ nói chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây