Cô gái trẻ liếc nhìn Kim Vũ San với ánh mắt kiêu ngạo và khinh bỉ, giống như cô ta hơn người một bậc. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên, chính là Nghê cục trưởng, nghe vậy sắc mặt trầm xuống, lộ rõ vẻ lo lắng. ͏ ͏ ͏
“Ngô tổng thanh tra, ngài phải tin tưởng ta. Nếu thật sự ta không cẩn thận làm đổ nước trái cây lên người Bravo tiên sinh, ta đã sớm xin lỗi. Nhưng là do hắn cứ quấy rầy ta, còn sờ mông ta, ta sợ quá nên mới không cẩn thận làm đổ nước trái cây lên người hắn.” Kim Vũ San nói với Ngô Long Tài trong tình trạng mắt đẫm lệ. ͏ ͏ ͏
“Ngô tổng thanh tra, ta có thể làm chứng. Vũ San không nói dối, chúng ta cũng không có lý do gì để nói dối trong chuyện này.” Lâm Tư Khiết lên tiếng bảo vệ. ͏ ͏ ͏
“Hai người các ngươi câm miệng cho ta!” Nghê cục trưởng cau mày, trách mắng Kim Vũ San và Lâm Tư Khiết, rồi quay sang Ngô Long Tài nói: “Ngô tổng thanh tra, ngươi là người hiểu chuyện, nên biết rằng ngoại giao không phải chuyện nhỏ. Dù ai đúng ai sai, ngươi chỉ cần bảo hai cô gái này xin lỗi là được, nói xin lỗi cũng đâu có mất mát gì.” ͏ ͏ ͏
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây