“Bá phụ và sư bá đã mở lời, tiểu chất tự nhiên sẽ tuân theo.” Cát Đông Húc nghe vậy, biểu cảm lạnh lùng thoáng nhu hòa, khẽ cúi đầu chắp tay trước Bạch Hổ và Chu Tước. ͏ ͏ ͏
Nghe Cát Đông Húc đáp lời, tất cả xung quanh đều cảm thấy nhẹ nhõm, bầu không khí nặng nề bao trùm thiên địa cũng dần dịu lại. ͏ ͏ ͏
“Đa tạ!” Bạch Hổ và Chu Tước nhìn nhau ngỡ ngàng trước sự tôn kính bất ngờ từ Cát Đông Húc, đồng thanh đáp lại. ͏ ͏ ͏
“Bá phụ, sư bá, khách sáo gì thế! Với ta mà cần khách khí vậy sao?” Cát Đông Húc tỏ ra bất mãn, giọng pha chút oán trách. ͏ ͏ ͏
“Ha ha, đúng thế, đúng thế! Chủ yếu là ngươi giờ đã mạnh đến mức khiến chúng ta có chút không thích ứng nổi thôi!” Bạch Hổ và Chu Tước bật cười to, dần khôi phục lại sự thẳng thắn quen thuộc. ͏ ͏ ͏
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây