Văn Phụ và Ngưu Cô trao đổi ánh mắt, suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Được, chúng ta cũng nhượng bộ một phần. Các ngươi có thể giữ lại pháp bảo trữ vật của mình, nhưng toàn bộ pháp bảo trữ vật của những người dưới quyền đều phải để lại. Các ngươi yên tâm, chưởng giáo của chúng ta là một bậc nam tử trượng nghĩa, thủ tín như sơn. Chúng ta đã nói điều kiện ra thì sẽ không thay đổi, tuyệt đối không làm gì tổn hại đến uy danh của chưởng giáo.” ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, hai phiên vương và các Đạo Tiên dưới trướng đành phải chấp nhận, dù sắc mặt ai nấy đều khó coi. Trước áp lực không ngừng của đại quân Thiên Đan Giáo, họ đành để lại một đống pháp bảo trữ vật lớn như ngọn núi, sau đó rút lui khỏi Thủy Tinh Cung và toàn bộ Thủy Vận hải vực, tiến về Tây La hải vực rồi biến mất không dấu vết. ͏ ͏ ͏
Sau khi sắp xếp một phần lực lượng để dọn dẹp chiến trường và kiểm soát khu vực đóng quân của hai phiên vương, bao gồm cả Thủy Tinh Cung, Văn Phụ và Ngưu Cô dẫn theo đội quân chính gồm hai trăm Đạo Tiên và mấy trăm vạn binh mã tinh nhuệ, tiến về phía sau nhằm bọc đánh đại quân của hai giáo tử Di Giáo. ͏ ͏ ͏
Tại chiến trường chính, đại quân của hai giáo tử đang bị Nguyên Huyền và Kim Hạo lãnh đạo quân Thiên Đan Giáo áp đảo, phải liên tục rút lui. Dù vậy, vì là đội quân tinh nhuệ của Di Giáo, ngạo khí mạnh mẽ, họ vẫn cố gắng cầm cự chờ viện quân mà không tan tác. ͏ ͏ ͏
Nhưng không ai trong số họ ngờ được rằng hai phiên vương đã bỏ chạy, viện quân không đến mà thay vào đó là một lực lượng áp đảo từ Thiên Đan Giáo. ͏ ͏ ͏
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây