Ở một bên khác, Trường Tịch Tiên Tôn cùng Tiêu Hưng vẫn tiếp tục đánh cờ, nhưng sắc mặt của Trường Tịch Tiên Tôn lại có chút không bình thường, khuôn mặt đỏ lên, ánh mắt đầy căng thẳng.
“Trường Tịch huynh, ta nói này, ngươi sống cô độc nhiều năm, cờ không tiến bộ gì cả. Ta đã thắng ngươi ba mươi tám ván rồi.”
Tiêu Hưng vừa nói vừa thuận tay di chuyển quân đen của đối phương, đặt xuống quân trắng của mình, sau đó đập tay và cười thích thú.
“Ngươi thấy không, ta lại thắng rồi.”
Trường Tịch Tiên Tôn ngực phập phồng, giận dữ trợn mắt nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây