“Quái vật, đều là quái vật...”
Ánh mắt Mộng Đình hơi sâu.
Hứa Thiên Diệp tạm thời không nói, mặc dù hắn vừa mới thi triển phù pháp mà mình chưa từng thấy, hơn nữa chỉ là một Tổ cảnh, vẫn chưa thể nhìn ra điều gì.
Đông Phương Thanh Mộc kia, rõ ràng ngày thường có vẻ lười biếng, ngủ khắp nơi.
Người khác mắng hắn là đồ nhà quê đến từ hạ giới, hắn cũng không cãi lại, chỉ huýt sáo với người ta như một kẻ điên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây