Khi Thẩm An Tại nhìn thấy đao khách áo xám, chỉ cảm thấy đầu óc như bị sấm nổ “Ầm” một tiếng, sau đó là một mảnh trống rỗng.
“Lão tam...”
Hắn lẩm bẩm gọi một tiếng, giọng như muỗi kêu.
Gió thổi qua, mang theo mùi tanh của máu.
Áo của đao khách áo xám theo gió lay động, mái tóc dài của hắn bay phất phơ nhưng lại không quay đầu lại, không đáp lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây