“Chuyện này không phiền sư huynh phải hao tâm tổn trí.” Tư Vô Nhai chắp tay nói rồi bày ra dáng vẻ tiễn khách.
Minh Thế Nhân khẽ hừ một tiếng, lười nói nhảm với hắn nên nhẹ nhàng tung người nhảy lên, đạp không mà đi.
“Sớm muộn gì đệ cũng sẽ rơi vào tay ta.”
Thanh âm dần dần đi xa, không ngừng vang vọng qua lại giữa dãy núi Hoàng Phong Sơn. Bóng dáng Minh Thế Nhân cũng dần biến mất.
Tư Vô Nhai chắp tay với Ngu Thượng Nhung: “Đa tạ sư huynh giải vây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây