Phan Ly Thiên chẳng mấy quan tâm, hắn tuỳ tiện rúc vào một góc rồi cười nói: “Cả đời này lão hủ chưa từng ngồi trên chiếc phi liễn nào uy phong thế này… tốt, tốt lắm…”
Xuyên Vân phi liễn bay xuyên qua vài dãy núi và biển mây vô tận, xuyên qua cả mấy dòng sông uốn lượn.
Lục Châu lại nhìn về phía Lãnh La, phát hiện trán hắn đã đổ mồ hôi.
Lục Châu bèn nói với Đoan Mộc Sinh: “Nguyên khí quán thâu vào phi liễn phải cân đối… bánh lái cầm chắc tay vào, mắt nhìn về phía trước, điều chỉnh lại tiết tấu.”
“Đồ nhi minh bạch.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây