Lục Châu đưa Trấn Thiên Xử cho Ứng Long, sau đó xoè tay ra: “Thiên Hồn Châu.”
“Đưa ngươi cũng được, nhưng khi nào ngươi mới trả cho bản thần? Không có nó, tu vi bản thần sẽ thấp đi rất nhiều, khả năng sống sót dưới vực sâu cũng không cao.”
“Ít thì một tháng, nhiều thì nửa năm.” Lục Châu đáp.
“Lỡ đâu ngươi không trở về…”
“Trấn Thiên Xử ở trong tay ngươi, lão phu sao lại không đến? Không có Trấn Thiên Xử, mọi người có thể sẽ chết, đến lúc đó nếu không thấy lão phu trở lại, ngươi cứ việc ném Trấn Thiên Xử vào vực sâu, xem như báo thù.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây