Một trưởng lão đứng bên cạnh cũng lên tiếng: “Nếu chúng ta muốn làm điều này sẽ không để người khác hoài nghi tới mình.”
Lục Châu nói: “Chứng cứ đâu? Không có chứng cứ vậy hung thủ chính là các ngươi.”
Vũ Hoàng nhíu mày. Trên đời này làm gì có đạo lý kỳ quái như vậy.
Các trưởng lão căm phẫn không nhịn được, một người cao giọng nói: “Ngậm máu phun người. Các hạ thật quá đáng, không lẽ lời ngươi nói lại xem là chứng cứ?”
Lục Châu gật đầu: “Lão phu chính là chứng cứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây