Lục Châu gật đầu nói: “Vậy thì tốt. Nếu Đoan Mộc Sinh làm điện thủ có chỗ nào không tốt, ngươi cứ nói với lão phu.”
“Vâng vâng.” Huyền Dặc đế quân cười tươi như hoa.
Xích Đế mà ở chỗ này không biết sẽ có cảm tưởng gì.
“Việc này không thể chậm trễ, lão phu lên đường đây.” Lục Châu xoay người rời đi.
Bạch Đế chợt nhớ tới mình cũng có hai người nắm giữ hạt giống Thái Hư, lại đều là đồ đệ của đối phương, bèn lên tiếng: “Chờ một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây