Lục Châu trầm giọng nhìn Chu chưởng giáo: “Khi bản tọa tung hoành Thái Hư, chỉ e ngươi còn là đứa nhỏ nghịch bùn. Nếu chán sống thì bản tọa sẽ tiễn ngươi đi một đoạn!”
Phịch!
Chu chưởng giáo lập tức quỳ xuống, vả miệng mình chan chát: “Ma Thần đại nhân thứ tội! Ma Thần đại nhân thứ tội! Ta không nên hỏi những chuyện này!”
Ma Thần đi đâu, vì sao biến mất một trăm ngàn năm, lại phục sinh như thế nào đều không phải việc bọn hắn nên quan tâm.
Ngươi lại còn dám hỏi thẳng mặt Ma Thần đại nhân? Nhìn Chu chưởng giáo run rẩy quỳ dưới đất, đám người lập tức chặt đứt lòng hiếu kỳ của mình, cúi thấp đầu nhìn xuống mặt đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây