Lục Châu nghi hoặc hỏi: “Trông ngươi không quá vui vẻ?”
“Không… không có.” Huyền Dặc đế quân thấp giọng nói, “Ta có một lời xuất phát từ nội tâm, không biết có nên nói hay không.”
“Nói đi.” Lục Châu nhíu mày, Huyền Dặc đúng là lằng nhà lằng nhằng, cứ sợ hãi rụt rè mãi.
“Nhân tâm khó dò. Lão sư, ngài nhất định phải lấy chuyện đã qua làm tấm gương đó!” Huyền Dặc đế quân thấp giọng nói.
Trong lòng lại âm thầm nói thêm một câu, người họ Chư này rõ ràng là có diện mạo của loại người khi sư diệt tổ… Còn có cái tên vô cùng âm hiểm đã đánh bại Trương Hợp ở Nam Ly Sơn kia nữa, hoàn toàn không có liên quan gì đến mấy chữ “trung thành một lòng” nha!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây