Nơi này đã từng có thi thể chồng chất, nhưng bây giờ chỉ còn lại một số binh khí đang chống cự lại sự ăn mòn của năm tháng, ngay cả xương cốt của chủ nhân chúng đều không còn lưu lại.
Lục Châu chậm rãi đi vào đại điện.
Tấm biển treo trên cửa đại điện vẫn chưa hoàn toàn mục nát. Bên trên viết bốn chữ “Thái Huyền Đại Điện” đã mờ căm không thể nhận ra.
Lục Châu nhìn thấy hai bên cự trụ có khắc một chút đường vân trận pháp để giữ cho đại điện không sụp đổ. Nhưng đã quá lâu, đường vân đã mờ đến sắp tan biến, toà đại điện này có thể hoá thành bột mịn tiêu tán trong gió bất cứ lúc nào.
Tiếng gió thổi như đang khóc, như đang ai oán nói nó đã chờ đợi ngày này đến một trăm ngàn năm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây