“Bản đế sẽ không gây phiền hà, chỉ làm một tháng thôi…” Thượng Chương thấy Lục Châu nhíu mày bèn sửa lời, “Nửa tháng cũng được.”
Lục Châu cảm thấy mình đã đánh giá cao thể diện của Thượng Chương.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc mà thành khẩn của Thượng Chương, Lục Châu hỏi: “Ngươi chỉ định nhìn nàng thôi sao?”
Thượng Chương đáp: “Bản đế bỏ lỡ nữ nhi lâu như vậy, nếu có thể được ngắm nhìn nàng cũng thấy vừa lòng thoả ý rồi. Đương nhiên, Huyền Dặc cũng không quá an toàn.”
“Hả?” Lục Châu nghi hoặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây