Ô tổ vốn muốn nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc và sợ hãi của Thất Sinh, nhưng không ngờ Thất Sinh vẫn bình tĩnh không chút dao động, bèn nói tiếp: “Ngươi có thể nói rồi.”
Thất Sinh gật đầu.
“Ô tổ tiền bối đản sinh từ thời kỳ thượng cổ, đã sống vô số tuế nguyệt. Khắp Thái Hư này người có thể tu hành vu thuật tới cảnh giới Chí Tôn cũng chỉ có mình Ô tổ. Đáng tiếc là vu thuật cũng bị thiên địa ràng buộc, thọ mệnh gia tăng có hạn. Nếu ta tính toán không sai, tiền bối đã sắp đến đại hạn thọ mệnh rồi, ta nói có đúng không?”
Trong mắt Ô tổ bắn ra quang mang. Đây chính là điểm mấu chốt trong lòng hắn, cũng là chướng ngại lớn nhất khi hắn tu hành vu thuật.
Có người chán ghét vĩnh sinh vì cuộc đời phải lặp đi lặp lại, buồn tẻ vô vị, có người lại thèm muốn vĩnh sinh để được sống lâu dài, hưởng thụ quyền thế nhân gian. Mà Ô tổ chính là loại người sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây