“Bạch Trạch đây là…” Đám người trợn mắt há hốc mồm. Bọn hắn cực khổ lùng bắt nó, mà bây giờ nó lại còn chạy về phía bọn hắn.
Bạch Trạch đáp xuống trước mặt Lục Châu, nó khuỵu chân trước xuống, đầu cúi thấp như đang hành lễ.
Đám người: “? ? ?”
Lục Châu nhìn nó chăm chú. Thời gian qua đi, trông Bạch Trạch có vẻ trưởng thành hơn một chút, thần thái trầm ổn, lông trên người cũng dày hơn, khí tức càng thêm tinh thuần.
Trong mắt Lục Châu tràn ngập ôn hoà và cảm động. Lão bằng hữu, ngươi trở về rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây