Lục Châu gật đầu.
Trần Phu nói tiếp: “Văn Hương Cốc chỗ nào cũng thơm ngát hương hoa, có loại độc, có loại không. Trong chỗ sâu nhất ở Văn Hương Cốc có một loại huyễn hương có thể giúp tu hành giả thông qua Mệnh Quan cấp thánh nhân. Huyễn hương này có nguồn gốc từ một loại kỳ hoa dị thảo, nó hấp thu tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt mà thành. Hương này khiến người ta cảm giác thống khổ đến cùng cực, lại sinh ra ảo giác, người nào có tâm cảnh không kiên định sẽ rất khó vượt qua.”
“Có an toàn không?” Lục Châu hỏi.
Trần Phu cười một tiếng rồi đáp: “Nơi đó có cổ trận thủ hộ, đã tồn tại từ thời đại địa bắt đầu phân tách. Cho dù là đạo thánh đích thân tới cũng chưa chắc phá được. Nhưng mà nếu là Đại Đế…”
Minh Thế Nhân cười nói: “Đại Đế rảnh dữ vậy sao? Hơn nữa, ngài không nói, chúng ta không nói thì chẳng ai biết cả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây