Lục Châu thở dài nhìn hắn, thu hồi thánh nhân chi quang. “Lão phu nể mặt ngươi, không chấp nhặt với bọn hắn. Nhưng ngươi phải hiểu cho rõ ràng đám người này là một lũ lòng lang dạ thú. Ngươi còn chưa chết, trong mắt bọn hắn đã không có ngươi.”
“. . .”
Minh Thế Nhân gãi gãi đầu, sao hắn lại cảm thấy sư phụ và Trần thánh nhân đang diễn kịch, kẻ xướng người hoạ ấy nhỉ?
Nhưng hiệu quả lại rất tốt. Điều này có nghĩa là cho dù Trần Phu có quy thiên thì hắn vẫn còn một người bằng hữu đủ thực lực trấn áp Đại Hàn.
Trần Phu nói: “Ta không dễ chết như vậy đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây