Tiểu Diên Nhi gật đầu: “Ta quan sát cả buổi trời, chỉ thấy có mình ngươi là lễ phép nhất.”
Hoa Dận cười nói: “Nào có nào có, làm người đều phải có lễ tiết mà.”
“Vậy sao hắn lại hùng hổ như thế?” Tiểu Diên Nhi chỉ tay về phía Trương Tiểu Nhược.
Hoa Dận cười đáp: “Ngũ sư đệ của ta tính tình nóng nảy nhưng làm người chính trực thiện lương, tâm địa không xấu. Mong cô nương thứ lỗi.”
Trương Tiểu Nhược hừ một tiếng: “Người có lý thì đi khắp thiên hạ. Ta có lý, cớ gì không thể nói?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây