“Trăm ngàn năm qua, tuy Thái Hư đã lung lạc được không ít cao thủ thiên tài nhưng vẫn thiếu rất nhiều nhân thủ. Thái Hư muốn tiếp tục sàng chọn tu hành giả có thiên phú không tệ trong cửu liên gia nhập Thái Hư, mà những người được Thiên Khải Chi Trụ tán đồng thì càng được ưu tiên.” Khương Văn Hư liếc mắt nhìn Minh Đức trưởng lão.
Biểu tình trên mặt Minh Đức trưởng lão vẫn như thường. Vũ tộc đương nhiên cũng nghĩ giống Thái Hư, đều muốn thu nhận thiên tài vào dưới trướng.
Hắn nhớ tới nha đầu kia, giả vờ suy tư một lúc rồi nói: “Đúng thật là có một người đã được Thiên Khải Chi Trụ ở Đại Uyên Hiến tán đồng.”
Khương Văn Hư kinh ngạc, ngữ khí lập tức trở nên gấp gáp: “Là ai? Hắn đang ở đâu?”
“Nha đầu này có thiên phú kinh người, đời này của ta rất hiếm gặp được người như thế. Nàng đã rời đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây