Ý chí lực của Minh Đức trưởng lão vọt qua tầng bình chướng, đánh về phía Tiểu Diên Nhi, nhưng vừa đến gần đã hoá thành một cơn gió nhẹ rồi tiêu tán giữa không trung.
Tiểu Diên Nhi kỳ quái nhìn hắn: “Làm gì thế?”
“Hả?” Minh Đức trưởng lão không tin nàng không bị ảnh hưởng, mỉm cười nói. “Ngươi có thể ra ngoài rồi.”
“Không, trong này thật thoải mái, ta còn muốn chờ một lúc nữa.” Tiểu Diên Nhi tung tăng bên trong bình chướng, như thể bình chướng có thể bảo hộ nàng.
“Được rồi, vậy ngươi ở trong đó bao lâu cũng được.” Minh Đức trưởng lão bỗng nhiên lễ phép nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây