Đại Uyên Hiến nằm trên một ngọn đồi khổng lồ, xung quanh là vách núi cheo leo hiểm trở, mây mù lượn lờ, hung thú bay tới bay lui xung quanh như đang tuần tra. Trông nó khá giống Thiên Khải Chi Trụ ở Thôn Than, chỉ khác là rộng lớn hơn vạn lần, khí thế ngút trời.
“Đây… là Đại Uyên Hiến?” Nhan Chân Lạc mấp máy môi, tán thưởng vô cùng.
Khổng Văn lẩm bẩm: “Không ngờ có một ngày ta đến được Đại Uyên Hiến… đời này đáng giá!”
Đám người Ma Thiên Các đều có suy nghĩ này, kể cả Lục Châu.
Thân là người xuyên không, Lục Châu tiếp thu tri thức giáo dục hiện đại, Địa Cầu cũng có rất nhiều nơi khiến người thán phục, nhưng so sánh với nơi này thì lại chẳng là gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây