“Ách…” Minh Thế Nhân lập tức xách mông chạy, “Ta còn phải đi phát Thú Chi Tinh Hoa, cáo từ đại sư huynh!”
Vù!
Thân ảnh Minh Thế Nhân loé lên rồi biến mất.
Vu Chính Hải thở dài lắc đầu: “Thiên phú của lão tứ tốt như vậy, tu vi đã tiếp cận ta, duy chỉ có tính cách là vẫn không thay đổi. Đáng tiếc… nếu trước kia ta chiêu nạp đệ ấy vào U Minh Giáo, tự mình chỉ đạo tu hành thì đệ ấy đã là nam nhi chí tại bốn phương, đỉnh thiên lập địa. Cả ngày trốn trong bóng tối như thế chỉ lãng phí phần thiên phú này.”
“. . .”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây