Lục Châu thu hồi Thái Hư Kính, quan sát xung quanh. Mà lúc này, Ngu Thượng Nhung lại đột nhiên mỉm cười nói:
“Chính bởi vì thời gian ở đây trôi nhanh hơn bên ngoài 100 lần nên nguyên khí nơi này mới nồng đậm như thế. Đúng là một nơi tu luyện tuyệt hảo.”
“Đúng vậy nha!” Chư Hồng Cộng vỗ tay một cái, “Tu luyện trong này một ngày tương đương với tu luyện trong hiện thực 100 ngày còn gì!”
Ngoại trừ hoàn cảnh hơi u ám thì nơi này vẫn tốt hơn sa mạc ở Đan Át nhiều.
“Nhị sư huynh không lo lắng thọ mệnh không đủ sao?” Diệp Thiên Tâm ngẩng đầu nhìn hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây