Tưởng Đông Thiện: “. . .”
Vu Chính Hải đi tới bên cạnh hắn, khẽ hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
“Ta… ta không sao.” Tưởng Đông Thiện đáp.
“Ngươi cũng rất can đảm.”
“Quá khen rồi… tại bí ẩn chi địa rộng lớn bạt ngàn này, nguy cơ có ở khắp nơi, chỉ cần bất cẩn một chút là mất mạng như chơi. Khó khăn lắm ta mới gặp được đồng hương một lần, sao có thể khoanh tay đứng nhìn.” Tưởng Đông Thiện thở dài nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây