“Ngươi là ai?” Vu Chính Hải hỏi.
“Tại hạ là Tưởng Đông Thiện, các vị xưng hô như thế nào?” Đối phương mỉm cười nói.
Người này có dáng vẻ trung niên, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, trên mặt lộ vẻ già dặn, cổ quấn một chiếc khăn quàng. Có lẽ do bôn tẩu trong bí ẩn chi địa đã lâu nên khăn quàng của hắn dính đầy tro bụi.
Vu Chính Hải nói: “Ngươi đi đường ngươi, chúng ta đi đường của chúng ta, không cần phải xưng tên làm gì. Đa tạ ngươi đã ra tay tương trợ, cáo từ.”
“Dừng bước.” Tưởng Đông Thiện bỗng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây