“Việc này không cần bàn lại, chớ có làm vi sư thất vọng.” Lục Châu nhìn thẳng vào mắt Minh Thế Nhân.
Thấy thế, trong lòng Minh Thế Nhân run lên.
Hắn đành ôm chiếc rương vào lòng, trên mặt tràn đầy tủi thân, rưng rưng nói: “Đồ nhi tuân mệnh.”
“Giải tán đi.”
“Vâng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây