Ánh mắt Lục Châu từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm Phạm Tu Văn.
Nghe thấy tiếng nói bên ngoài, Lục Châu bình tĩnh nhả ra hai tiếng: “Đáng tiếc.”
Sau đó xoay người rời đi.
Đại môn lại đóng kín một lần nữa, trong phòng trở nên đen kịt một màu.
Trong bóng tối giơ tay không thấy ngón, hai tròng mắt Phạm Tu Văn lại loé lên quang mang màu xanh nhạt…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây