Thích Ngọc Tú cũng không ở lại đây lâu, anh cả thì không có thời gian để đi Bắc Kinh. Vậy nên mỗi khi em gái trở về đây thì anh cả Thích dù bận cỡ nào cũng sẽ qua đây, ông ấy nói: “Ơ kìa, hai đứa nhỏ này còn nhớ ông là ai không?”
Đang còn mơ mơ màng màng chưa kịp tỉnh, hai đứa nhỏ dụi dụi mắt rồi gật đầu.
Anh cả Thích vui vẻ nói: “Vậy thì tốt rồi, hôm nay là anh đứng bếp nấu cho mọi người nhiều món ăn ngon, nghe nói rằng em và các cháu rất thích ăn đồ ăn vặt nên anh cũng làm cho mọi người một ít.....”
Bọn họ cùng nhau bước vào nhà, hai đứa nhỏ lập tức phấn chấn hẳn lên, bắt đầu vui chơi chạy nhảy khắp nhà.
Các cháu của Thích Ngọc Linh đều đã lớn nhưng mọi người vẫn rất yêu quý hai đứa cháu nhỏ này và biết rằng cần phải chăm sóc cho chúng thật tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây