Tuy cùng ở trong nhà không được rộng rãi thoải mái nhưng mọi người hoàn toàn không muốn đến ở khách sạn, như vậy cũng rất tốt thôi, bởi vì làm gì có nơi nào náo nhiệt hơn ở nhà? Chật chội một chút cũng không sao, mọi người đều không thèm để ý tới điều đó, Bảo Châu cũng không thèm để ý. Đã lâu rồi cô không ngủ cùng mẹ, bây giờ được ngủ cùng mẹ rồi cảm giác cũng rất tuyệt.
Tuy ông Thích và bà Thích còn có cả nhà em trai út cũng chưa tới nhưng hai vợ chồng Thích Đại Bảo đã cùng nhau tới đây, bọn họ không phải lần đầu tiên đến đây, trước kia đã từng tới thủ đô để chữa bệnh vô sinh rồi.
Vợ Đại Bảo là một người cần mẫn nên vừa mới tới đã phụ giúp làm việc, mặc dù cũng không cần cô ấy phải tự mình bắt tay vào làm vì dù sao ở đây cũng có rất nhiều người.
Nhà bọn họ chỉ có một mình dì Trương, nhưng bởi vì mọi người đều hỗ trợ nên cho dù có đông người thì thật ra cũng không có gì rối ren. Ngược lại là vô cùng náo nhiệt, mặc dù trời lạnh nhưng cũng không thể ngăn cản mọi người đi ra ngoài, người nhà anh cả sáng sớm còn đi xem kéo cờ.
Bảo Châu: “...... Con không đi, đánh chết cũng không đi đâu ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây