Mọi người lái xe về nhà, Bảo Châu luôn miệng nói: “Ông nội Lỗi, hiện tại nhà cháu đang ở tại căn nhà ông đưa cho, ông về đây cũng sẽ ở cùng với nhà cháu ạ”
Ông Lôi lắc đầu: “Cũng không phải là ông đưa cho mọi người, đây là Bảo Sơn đưa, Bảo Sơn kiếm tiền rồi đã giao lại cho ông. Ông cũng đã nhận lấy rồi”
Bảo Châu: “À phải rồi, cháu quên mất, anh ấy đã nói qua chuyện này rồi ạ.
Cô tiếp tục nói luôn miệng: “Bên này mọi thứ cũng không có gì khác với trước kia khi mọi người trông thấy đâu ạ, nhà cháu đã thay đổi đi một ít nhưng mà tiện hơn rất nhiều, cháu chính là một thiên tài......”
Ông Lôi bật cười, ông chưa từng gặp qua cô bé nào có thể tự biên tự diễn như vậy, nhưng nhìn bộ dạng đương nhiên đó của Bảo Châu, ông lại nghĩ tới dáng vẻ cực kỳ đắc ý của cháu nội, ừ thì chẳng trách hai người này có thể nhìn trúng đối phương, bản chất bọn họ là cùng một kiểu người mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây