Ông Lôi: “Sao ông biết đứa cháu dâu tương lai này của tôi không phải cao nhân?” Người hiểu cháu trai mình hơn những người ngoài, ở chung hằng ngày nên cũng biết nhiều, ông hiểu được Bảo Châu đúng thật là rất lợi hại. Mấy năm trước, lúc cô vẫn là một cô gái mười tám tuổi thì ông đã nhìn ra được phần nào rồi.
Trong một năm nay, mỗi lần Bảo Sơn về Bắc Kinh, sau khi trở về tâm trạng đều tốt lên, đã vậy còn có thêm hướng phát triển mới, đồng thời cũng hiểu biết thêm rất nhiều điều hay ho. Tuy ông Lôi cực kỳ đồng ý chuyện cháu trai mình có thực lực, nhưng cũng nhận định rằng chắc chắn là Bảo Châu cũng ra chủ ý giúp đỡ không ít. Một người có năng lực hay không thì chỉ cần nhìn cách nói chuyện và hành động của cô là sẽ biết, sự nghiệp phát triển mấy năm nay của Điền Bảo Châu, ông đều rất xem trọng. Có thể nói ông tán thành việc coi Điền Bảo Châu là một cao nhân.
“A......”
Mọi người lại nhìn ông Lôi một cách kỳ quái, thấy sắc mặt ông ta tươi tắn hẳn lên, trong lúc nhất thời lại không tin được những lời ông nói là thật hay giả.
“Cái ông già này nói chuyện không thể nói thẳng ra một chút được à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây