Bảo Châu cũng không để những chuyện nhỏ nhặt này trong lòng, gần như hầu hết thời gian của cô đều bị người bạn trai mới nhậm chức không bao lâu chiếm giữ, thời gian Bảo Sơn trở về không quá dài nên cơ bản anh đều ở bên cạnh Bảo Châu, hai người cùng nhau xem phim, cùng đi hóng gió, cùng đi xem mặt trời mọc, trước kia lúc Bảo Châu xem phim, nhìn thấy người ta yêu đương làm những việc này, cô cảm thấy đúng là làm ra vẻ, nửa đêm mà leo núi đi xem mặt trời mọc, đây là đang làm trò gì vậy chứ?
Nhưng mà khi cô và Bảo Sơn ở bên nhau thì cô lại không còn có cảm giác đó nữa.
Cảm giác có chút vui vẻ, đại khái là những chuyện xung quanh như thế nào đều không quan trọng nữa, quan trọng là ở bên cạnh ai, rốt cuộc thì Bảo Châu cũng đã cảm nhận được thế nào là tình yêu rồi.
Bảo Sơn cũng như thế, mỗi lần trở về chính là thời điểm anh vui sướng nhất, tuy bên kia còn có gia đình của anh, nhưng ở trong lòng anh thì nơi nào có mẹ, có Bảo Châu và Bảo Nhạc thì nơi đó mới là nhà.
Mỗi lần trở về mới là về nhà nghỉ ngơi, mỗi lần trở về mới là tháo bỏ xiềng xích công việc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây