Bảo Châu: “4 phần lận sao ạ? Nhiều đến thế sao?”
Bảo Sơn mỉm cười: “Chỗ anh đã xem như là công ty phúc hậu nhất rồi đấy, những chỗ khác thiết bị còn không bằng một phần mười chỗ anh, vậy mà cũng lấy 3 – 4 phần rồi. Hiện tại thì bên đó có khoảng 3 rạp chiếu phim khá lớn. Công ty của anh còn có một công ty khác cũng khá lâu đời, bọn họ cũng có công ty điện ảnh, sản xuất phim cũng không ít nên chỉ có một số ít thời gian có thể cho thuê, giá thuê đương nhiên cũng không thấp. Một chỗ khác nữa thì tuy nói quy mô có nhỏ hơn chỗ anh một chút nhưng mức giá thì cũng như nhau. Đây là mức đã được định ra từ trước, nếu một khi đã được định ra trước thì chứng tỏ mọi người chấp nhận cái mức giá này. Hơn nữa năm nay chỗ anh mới sửa chữa lại cho đẹp, đúng là bây giờ bọn họ lựa chọn chỗ của anh thì cũng không lỗ. Đương nhiên cũng có một vài rạp chiếu phim nhỏ của tư nhân, bọn họ chỉ thu 2 hoặc 3 phần, nhưng hoàn cảnh và vị trí thì không cần phải nói tới rồi”
Bảo Châu tính toán một chút, nói: “Chi trả cho rạp chiếu phim nhiều như vậy, bọn họ còn kiếm tiền được sao ạ?”
Bảo Sơn phụt cười, nói: “Một bộ phim điện ảnh bọn họ làm hai ba tháng, mau thì không cần tới một tháng đã kết thúc rồi, diễn viên thì cũng đều là tìm người quen, hoặc là nhân viên làm việc ở chỗ của họ, lại còn không có tuyên truyền nên chi phí rất thấp. Nếu chúng ta tách riêng từng người ra mà báo thuế, anh phỏng chừng bọn họ cho chúng ta 4 phần, khấu trừ hết tất cả mọi thứ, nhiều thì bọn họ còn lại 3 – 4 phần, ít thì cũng còn 2 phần.
Bảo Châu: “...... Thật khó có thể lý giải, chẳng trách qua thập niên 90 chính là thời kỳ phát triển mạnh mẽ nhất, sau năm Thiên Hi thì cái ngành sản xuất này của bọn họ ngày càng sa sút”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây