Bảo Châu nhướng mày, nhẹ nhàng hừ một tiếng, nói thẳng: “Chỉ là hoàn cảnh mỗi người đều không giống nhau”
Bảo Sơn mỉm cười: “Anh có thể lựa chọn không dựa vào hoàn cảnh, hơn nữa anh cũng có biên kịch, vẫn có thể điều chỉnh cho thích hợp.
Bảo Châu: “Để em suy xét lại một chút, anh khuyến khích em phát triển trên nhiều phương diện, đến cuối cùng là vì muốn tốt cho em hay là vì bản thân anh thế?” Đuôi lông mày Bảo Châu hếch lên cao, sắc mặt vô cùng trào phúng).
[Chú thích: ( ) Trào phúng: có tác dụng gây cười để châm biếm, phê phán.] Bảo Sơn nghiêm túc: “Anh muốn chúng ta cùng nhau chiến thắng, anh thừa nhận anh nói những lời này là có tâm tư riêng, nhưng anh cũng đã cẩn thận suy xét đến tình hình nhà xuất bản của em rồi mới nói như vậy, nếu như tổn hại đến ích lợi của em, anh tuyệt đối sẽ không làm”
Tuy tình cảm của bọn họ rất tốt nhưng hai người đều là người lý trí, anh em ruột còn phải tính toán cẩn thận đến vậy cơ mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây