Anh nhớ tới một số chuyện khi còn nhỏ, khóe miệng khẽ cười nhếch lên, cảm thấy bản thân cực kỳ sung sướng.
“Con có biết nhà thím Đại Sơn, cả nhà bọn họ hiện tại đều dọn đến......
“Con có biết Thẩm An, ai mà có thể ngờ chứ, Thẩm An bây giờ đã trở nên cần mẫn......
“Năm nay bởi vì lý do sức khỏe mà cậu cả con về hưu sớm, cậu con đã dọn về quê, cậu nói lúc còn trẻ đã rời xa nhà nhiều năm như vậy, bây giờ cũng có thể về nhà rồi thật là tốt quá......”
Bảo Sơn mỉm cười lắng nghe, thật ra những chuyện này đối với Bảo Sơn mà nói thì họ không có một chút quan hệ nào với anh cả, nhưng anh nguyện ý lắng nghe mẹ nói chuyện, sau nhiều năm như vậy, những câu nói lải nhải đó làm anh thật sự rất nhớ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây