Một tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên, Bảo Châu còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy Bảo Nhạc vọt tới như một cơn gió, cậu ôm lấy Bảo Sơn, kêu: “Anh, cuối cùng thì anh cũng quay trở về rồi! !!”
Bảo Nhạc đang vô cùng kích động, hai mắt đều đỏ lên, so với Bảo Nhạc đang xúc động ở trước mặt đây thì mới thấy được vừa rồi Bảo Châu đã bình tĩnh như thế nào.
Bảo Nhạc ôm lấy Bảo Sơn, vỗ vỗ vào lưng anh, nói: “Từ mùa hè là em đã ngóng trông anh trở về rồi, từ hạ đến thu, từ thu đến đông, em còn cho rằng anh nói mà không giữ lời, chắc chắn sẽ không trở Không ngờ, không ngờ rốt cuộc anh cũng đã trở lại. Thật tốt quá, thật sự là tốt quá rồi”
về đâu......
Cậu lại tiếp tục vỗ vỗ vào lưng anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây